Hành trình thực điều ước cùng Hên Network (p.2)

by anmieu

Đại học

Mười tám tuổi, tôi phải rời xa gia đình, bạn bè, đến một nơi hoàn toàn xa lạ mang tên “Sài Gòn”, để thực hiện một cột mốc quan trọng trong cuộc đời, đó chính là thi đại học. Lúc đó, một cô bé 18 tuổi cứ như một tấm chiếu mới , chưa trải sự đời . Cứ vô tư, hồn nhiên khám phá cái nơi xa lạ ấy mà đâu hay biết rằng mọi thứ sắp tới sẽ không hề tươi đẹp, mềm mượt, êm ái như mình đã từng tưởng tượng. Và rồi nhận được tin rớt đại học , bao ước mơ, bao hoài bão trở nên sụp đổ hoàn toàn . Tôi rơi vào trạng thái mất niềm tin, chán nản. Nhưng rồi nhiệt huyết của tuổi trẻ đã giúp tôi nhìn nhận hiện thực và tìm hướng đi mới cho riêng mình. Sau đó, tôi cũng đã tìm được một ngôi trường khá phù hợp với mình để tiếp tục hành trình thực hiện ước mơ. Tôi bắt đầu cuộc sống tự lập!

Ngày ra sân bay đi Sài Gòn không một ai tiễn đưa, tôi có luyến tiếc khi phải rời xa quê, xa gia đình , bạn bè, hàng xóm nhưng tôi không khóc, chỉ cảm thấy mủi lòng, trống rỗng. Tôi tập làm quen với môi trường mới, bạn bè mới, thầy cô mới, tất cả mọi thứ đều xa lạ với tôi. Sài Gòn gây ấn tượng với vẻ ngoài sôi động, vui tươi và tràn đầy màu sắc. Khác với vùng quê cổ kính, êm đềm và có chút thơ mộng, yên bình.

Còn Sài Gòn thì khác, xô bồ nhộn nhịp, buổi đêm càng đẹp hơn, lung linh huyền ảo, có một câu nói chợt hiện lên trong đầu tôi khi nhắc đến Sài Gòn “sống một lần cho tuổi trẻ…”. Tôi muốn tận hưởng hết cái cuộc sống nhộn nhịp của con người Sài Gòn, khung cảnh Sài Gòn như hoà tan tôi vào cái không khí, náo nhiệt, vui vẻ ấy, tôi muốn đắm mình vào một Sài Gòn khác với vùng quê quen thuộc.

 

Điều ước thứ hai

Năm thứ nhất, năm thứ hai, năm thứ ba đại học cứ thế trôi qua. Bỗng dưng tôi nảy sinh một kế hoạch cho điều ước tiếp theo của mình, nhưng rồi mọi chuyện dường như không đơn giản như những tôi nghĩ…- đó là du học.

Tuổi trẻ ai chẳng có những ước mơ hoài bão vĩ đại , nhưng mấy ai thực hiện được ? Du học có thể thay đổi cuộc sống hiện tại của tôi…ừm…đó là những suy nghĩ rất đời thường của nhiều người trẻ và tôi cũng nằm trong số đó.

Tôi tìm hiểu rất nhiều về vấn đề này, cố gắng liên lạc qua facebook với cộng đồng người việt tại nước ngoài , những người đã và đang đi du học. Tìm hiểu về cách sống cũng như cách làm việc của người dân bản xứ! Du học là ước mơ có thể giúp tôi thay đổi tài chính của gia đình lúc bấy giờ.

Nhưng đời không như là mơ…mọi thứ dừng lại khi gia đình không ủng hộ , đã vô tình khép lại cánh cửa phía trước. Tôi biết phí đi du học đắt đỏ như thế nào, tôi biết hoàn cảnh gia đình mình, nên đành bất lực cho điều ước của mình mãi mãi ngủ yên.

Nó giống như khi bạn rất đói nhưng cuối cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn người khác đang ăn trước mặt bạn. Cái cảm giác ấy… thực sự rất khó chịu và tủi thân vô cùng. Lần đầu tiên, tôi khóc, không phải là giọt nước mắt ngây thơ, vui buồn vu vơ của thời bé, mà là giọt nước mắt trưởng thành khi tôi nhận ra thực tại, có những ước mơ không phải chỉ cần cố gắng sẽ đạt được . Nó bị chi phối bởi nhiều yếu tố, cảm thấy sự bất lực của bản thân. Đó là điều ước thứ hai và tôi đã để vụt mất.

Bắt đầu cuộc sống của người trưởng thành

 

Tôi bắt đầu trưởng thành trong suy nghĩ. Tôi biết là còn nhiều thử thách nữa sẽ đến, sẽ có những vấp ngã mà tôi phải tự mình đứng lên. Mỗi ngày trôi đi khi màn đêm buông xuống và bắt đầu trở lại khi mặt trời ló dạng.

Nếu cuộc sống trôi qua từng ngày như một vòng tuần hoàn thì con đường tôi chọn sẽ xoay quanh tôi mỗi ngày như thế . Mỗi ngày cứ lặp đi lặp lại, tôi chưa có mục tiêu, định hướng để cắt dứt vòng tròn đó và uốn nó thành đường thẳng đi về phía trước .

Tương lai đối với tôi khá mông lung, nó giống như một thứ không thể dễ dàng nắm bắt được. Cũng chính vì không nắm bắt được nên tôi càng muốn ước mơ thật nhiều, trong hàng đống các ước mơ ấy, tôi tự hỏi rằng “tôi có thể tìm thấy bản thân mình ở đâu?”

Trong muôn vàn điều ước, tôi đang đi và tìm một điều ước thực sự thuộc về mình, một điều ước mang màu sắc của riêng tôi và tôi có thể thực hiện hoá nó để tạo dựng một tương lai cho chính bản thân mình.

Mặc dù đoạn đường phía trước vẫn còn là một màn sáng mờ ảo nhưng chỉ cần từ từ bước đến thì tôi tin rằng màn sáng đó sẽ dần phai mờ đi và thay vào đó là ánh sáng của cầu vồng – màu sắc đầy sức sống và hy vọng! …

 

Còn tiếp…

You may also like

8 comments

Hào vui vẻ Tháng Mười 9, 2021 - 3:41 sáng

Phía trước sẽ là ánh sáng nếu dám đón nhận cơ hội

Reply
Vũ Văn Hùng Tháng Mười 9, 2021 - 8:21 sáng

Câu chuyện thật truyền cảm hứng ạ

Reply
Mạnh Tháng Mười 9, 2021 - 8:25 sáng

Câu chuyện hay quá ạ

Reply
phuc Tháng Mười 9, 2021 - 8:53 sáng

qua hay a

Reply
Lamln Tháng Mười 9, 2021 - 3:37 chiều

Quá tuyệt vời.

Reply
Trường C Tháng Mười 9, 2021 - 3:40 chiều

hay

Reply
Trường Tháng Mười 10, 2021 - 12:03 chiều

hay

Reply
truong Tháng Mười 11, 2021 - 11:53 sáng

hay.

Reply

Leave a Comment

chat-active-icon